Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/388

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 386 —

loài đá, lẽ nào lại không đau-xót? Nhưng mà dù kiệt sức ta, vẫn không tranh lại với trời, nên phải nín nhịn để giữ lấy mình, không dám mưu liều tính lĩnh, để lại lầm lỡ lần nữa.

Bồng đã nói lộ bản-sắc, liền bị mọi người vin lấy làm cớ, ép phải truyền lệnh điểm quân bắt lương.

Nhưng Kỷ và Trần đều là kẻ tài hèn, không thể nghiêm cấm thủ-hạ, để chúng làm bừa những việc phi pháp. Nhân dân không thể chịu nổi, họ bèn nổi lên làm loạn, giết Kỷ và Trần rồi đuổi Bồng đi. Bồng phải chạy về Hữu-lũng. Từ đó, Bồng liền nấp-náu trong các rừng núi, cả nước không ai biết Bồng ở đâu.

Họ Trịnh từ khi Trịnh Kiểm bắt đầu thụ-phong truyền đến Trịnh-Sâm, vừa được tám đời thì loạn. Tiếp đó, Trịnh-Khải, (tức Trịnh-Tông), Trịnh-Bồng làm Chúa vài năm nữa thì hết nghiệp Chúa. Tất cả trước sau, tính được 243 năm.

Tuy là họ Trịnh đã diệt, tình thế Chỉnh cũng vẫn không yên.