Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/377

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 375 —

nhà khách ăn thường có hàng trăm, khí-giới sắm sẵn cũng đủ. Trong bọn thổ-hào của trấn Sơn-nam, Lân đứng vào bậc nhất.

Lúc ấy gặp Bồng, Lân có bàn về việc binh và vẽ mưu mẹo tiến-thủ. Bồng rất khen ngợi và nói:

— Tiếc ta gặp ông muộn quá! Vậy ông nên cố giúp ta, để nối công-đức của « tổ » ngày xưa.

Lân nói:

— Thần vốn không có tài gì. May được nhờ về oai-linh của Chúa, há dám không chịu hết lòng hết sức.

Rồi Lân mời Bồng về nhà, họp các đồ-đảng hộ vệ cho Bồng.

Hôm sau, Nhưỡng vừa tới đó. Trước hết Nhưỡng sai một người đưa một tờ khải cho Bồng đại ý Nhưỡng nói:

« Nhà thần bao đời được đội ơn giầy, vẫn giốc một lòng với Nhà Chúa. Nay thần với Chỉnh, nói về tình tuy có quen thuộc, nói về thế thì không thể nào đứng đôi. Cả nước ai cũng biết vậy. Thần há dám có lòng nào... để làm nhơ nhuốc cho các tiền-nhân? Xin