Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/376

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 374 —

Lúc ấy Bồng ở Hàm giang, nghe Nhưỡng và Chỉnh vẫn có tin-tức ngấm-ngầm đi lại, ngờ rằng Nhưỡng đương mưu việc không hay cho mình, liền than:

— Đây cũng không phải là chỗ có thể ở được. Ta thà vượt bể vào núi còn hơn, há lại ngồi đây để chịu nhục!

Rồi Bồng bèn sai kẻ hầu thuê ngầm mấy chiếc thuyền buôn, luôn đêm, đem cả đồ đảng, thuận gió giương buồm, chạy thẳng sang vùng Sơn-nam. Sáng ra Nhưỡng mới biết chuyện, giật mình mà rằng:

— Chúa sang Nam mà không bảo ta, hay là có ý ngờ ta? Nếu không cố đi theo Chúa, lòng này ai tỏ? Thiên-hạ họ sẽ bảo ta là người thế nào?

Tức thì Nhưỡng liền lấy một chiếc binh-thuyền chèo đi theo Bồng

Bồng đi đến huyện Chân-định, có Phạm Tôn-Lân lên thuyền ra mắt.

Lân là người làng Bác-trạch, cháu nội Phạm Tôn-Nhậm. Đầu đời Cảnh-hưng, Nhậm là danh-tướng của Trịnh Doanh, lập được nhiều chiến-công, môn-phiệt khá cao, trong quận vẫn phục. Lân lại sẵn nếp hào-hiệp, trong