Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/363

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 361 —

Từ lúc bọn Sán vào Nam, Chỉnh chắc công việc thế nào cũng xong đã công-nhiên nói ở triều rằng:

— Tình-hình Tây-sơn như ở trong con mắt tôi. Họ đương mừng rằng mình không gây việc thì họ có thể giốc sức lo việc nước họ, Hiện nay cuộc nội-biến của họ đương gấp, còn thì giờ đâu mà nghĩ tới việc bên ngoài!... Mà Vũ Văn-Nhậm trơ-vơ ở Nghệ-an, ngoảnh về bên trong, không thể có quân cứu-viện, còn làm gì được? Bắc-bình thấy thư của mình, chắc phải mừng-rỡ mà theo. Vậy thì công-việc Nam-thùy, không cần phải lo gì hết.

Bởi vậy, những lời Sán dặn trong khi ra đi, Chỉnh đều không để ý tới, chỉ tâu hoàng-thượng xin cho Lê Duật làm chức trấn-thủ Thanh-hóa mà thôi.

Khi Duật sắp đi, Chỉnh cũng dặn rằng: Chỉ nên trấn giữ bờ-cõi, chớ có sinh sự, khiến cho bên địch nghi-ngờ. Đợi đến sau khi quan Bình-chương về, thì sẽ dời vào đóng tại Nghệ-an, sửa lại lũy cũ Hoành-sơn, cho vững biên-giới. Phan Lê-Phiên nghe thấy chuyện đó, liền đến nhà Chỉnh và nói: