Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/361

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 359 —

— Nước ta nay đương có việc, lòng người cũng đang phân-vân. Cái biến trong nhà, không nên để nước láng-giềng nghe thấy Sứ Bắc ở đây tai vách mạch dừng. Họ ở xa vào cũng định dình-dò chi đó. Để họ ở đây thì tình hình trong nước bị họ hiểu biết, sợ họ nhân đó nói ra nói vào, gây ra chuyện này chuyện kia. Thả cho họ về, chắc sẽ bị họ nói hở, Bắc-hà biết được việc ấy, lại sinh hỗn-láo với ta. Bất-nhược ném cả xuống bể cho mất tích. Các ngươi cứ theo kế đó mà làm.

Rồi Bắc-bình-vương liền sai Đô-đốc Vũ Văn-Nguyệt sắp sửa mấy chiếc thuyền bể, nói phao là đưa sứ Bắc về nước.

Khi bọn Sán được vào phủ bái-biệt, Bắc-bình-vương nói:

— Các ông cứ về trước, đợi khi ta ra ngoài ấy, vời vào ra mắt, sẽ xử về việc Nghệ-an.

Và Bắc-bình-vương sai đem một trăm lạng bạc đưa cho bọn Sán và bảo:

— Đó là bạc của công-chúa gửi tặng, ông đừng chối.

Tiếng gọi là « về », thật ra, Bắc-bình vương đã dặn ngầm Nguyệt tất cả. Người ngoài không ai được biết đó thôi.