Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/359

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 357 —

Bắc-bình-vương nổi giận, sai bắt cả bọn bỏ ngục.

Sán vào trong ngục, cười nói như thường... và có viết vào sở giam hai câu:

« Đạt đức hữu tam, túng vị năng chi nguyện học;

« Tiểu tâm vô nhị, hành kỳ tố dã hà vưu[1]?

Tư-mã Ngô Văn-Sở xin đem giết Sán, nhưng Bắc-bình-vương còn tiếc tài Sán bèn bảo Trung-thư Trần Văn Kỷ và Lễ bộ Vũ Văn-Trụ rằng:

— Nhân-tài Bắc-hà, Sán cũng vào bậc tốt đấy. Ta muốn thu hắn để dùng, nhưng mà chắc hắn không chịu. Các ngươi thử ra dụ hắn xem sao.

Hai người bèn đến sở giam của Sán, thấy Sán đeo gông nằm sấp trong ngục, liền hỏi:

— Ông già cớ sao tự mình lại làm khổ mình như vậy?

Sán đáp:


  1. Đức thường có ba điều (tức trí, nhân, dũng), nếu chưa đủ, thì xin học; lòng mọn không hai, ấy là làm theo chí mình còn oán-hận gì.