Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/350

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 348 —

Chỉnh nói:

— Xin thày cứ đi, không phải lo xa. Lời nói của thày ai không nghe theo? Nhược bằng họ không nghe nữa, thì việc quân-trị binh-lính của con cũng không thua người. Vạn-nhất có biến, con há lại không làm nổi một trận sấm vang, sét dữ, núi đổ, bể nghiêng, cho sướng cái bụng! Họ dẫu hung-tợn, cũng chẳng làm gì.

Sán tuy không cho lời Chỉnh là phải, nhưng cũng không muốn bắt bẻ. Khi đến đầu huyện Quỳnh-lưu thì có viên tướng của Vũ Văn-Nhậm sai ra đóng đồn ở đó, cho đón vào đồn. Kiểm sát đồ vật xong rồi, viên ấy chỉ để ba viên sứ-thần và mười tám người hành-giới cùng đi, còn bao nhiêu đều bị đuổi về. Vào tới dinh trấn Nghệ an, Nhậm sai thiết tiệc khoản-đãi. Thong-thả hồi lâu, Nhậm mới hỏi Sán:

— Văn võ Bắc-hà như cụ, phỏng được mấy người? Vua Lê giao nước cho thằng giặc Chỉnh, ý ngài tự nghĩ ra sao? Tôi nay đã lĩnh binh-phù, sớm tối sẽ kéo thẳng ra Thăng-long, trước hãy chém đầu giặc Chỉnh, rồi sau này mới hỏi vua Lê sao lại