Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/341

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 339 —

— Vũ Văn-Nhậm tuy là một viên tả-tướng trong soái-phủ của Bắc-bình-vương, nhưng vốn là rể vua Tây. Lâu nay chỉ-huy việc quân, y vẫn tự đóng vào vai « quốc-tế ». Nay thấy anh em Tây-sơn khích-bác với nhau, Nhậm là một kẻ đứng giữa, cố-nhiên vẫn phải tuân theo tướng-lệnh, nhưng trong bụng y, lẽ nào lại không nghĩ đến bố vợ? Vừa rồi có tên thám-tử ở trong ấy về, báo rằng: Nhậm ở Động-hải có gửi thư vào Phú-xuân muốn xin về hầu. Nhưng Bắc-bình-vương không cho và bắt ra ngay Nghệ-an. Như vậy hắn nay đương ở vào chỗ nguy-nghi, chắc cũng có ý trông về bên trong. Thần xin nhân cơ-hội này cho người vào nói về việc bờ-cõi Nghệ an và tỏ vẻ mong đợi ân ý. Của nhiều nói ngọt, ngoài có Văn-Nhậm tung-hứng, trong có công-chúa giúp-đỡ, Bắc-bình-vương nếu có lòng nào, cũng phải miễn-cưỡng theo mình.

Hoàng-thượng khen phải.

Ngày mai, nhân buổi trầu sớm, hoàng-thượng bảo với quần thần:

— Nghệ-an liền với Thănh-hóa, nguyên là phụ-quận của đất « thang mộc ». Con em xứ ấy bổ ra túc-trực, vẫn làm nanh-vuốt nhà