Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/332

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 330 —

— Chỉnh vốn là người Bắc-hà, trốn mạng mà về với ta. Hắn là một đứa phản-phúc, trí-trá, không thể tin cậy. Vả lại, người Bắc oán hắn tệ lắm, ta muốn bỏ hắn, để hắn tự chết. Chẳng ngờ hắn lại trốn chết cố theo. Nghệ-an là quê nhà hắn, nay để cho ngươi ở đây, ngươi nên xét kỹ lòng người xứ này ngả về mặt nào, động tĩnh của Chỉnh ra sao. Chiêu-viễn ở đó, gọi một tiếng là đến. Tả-quân cũng không cách đây xa lắm, có việc nên chăng, ngươi phải viết thư về cấp-báo và cùng thương-lượng với y. Nước địch, đất khách, cần phải quàn-tâm đề phòng, chớ có nhẹ dạ mà tin Hữu-Chỉnh, sẽ phải mắc mưu của hắn. Ngươi nên cẩn-thận đấy nhé!

Thượng-công và Chúa Tây-sơn về khỏi, Chỉnh liền được chỉ hoàng-thượng sai phải cất quân ra Bắc. Lúc đi Chỉnh để Lê Duật ở lại theo Duệ sai bảo. Khi lâm-biệt, Chỉnh hai ba lần đinh-ninh hẹn Duệ bằng ý tử-tế, Duệ cũng lấy ý tử-tế tiễn Chỉnh.

Sau khi Chỉnh đã được nắm chính-quyền, luôn luôn có thư đi lại với Duệ, biếu tặng rất hậu. Rồi Chỉnh lại mật sai người gọi Duật về kinh để hỏi tình-hình Tây-sơn và dò ý-tứ của