Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/324

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 322 —

theo lệnh nổi lên. Những đám như thế đâu đâu cũng có. Tựu-trung thanh-thế to lớn hơn hết, thì là Đốc-trấn Lưu-Tiệp[1] và Đốc-đồng Nguyên Hãn.

Tiệp và Hãn đều ở Cao-bằng, Tiệp có mật-chỉ của Trịnh-Bồng, Hãn có mật-chỉ của hoàng-thượng. Cả hai đều mộ phiên-mục trong trấn, khuyên họ giúp sức với mình, cấp-phát ấn-tín, sắm sửa khí-giới để chờ mệnh-lệnh đòi gọi. Bấy giờ một trấn chia làm hai đảng: Kẻ theo tiết-chế của viên Đốc-trấn thì không biết có viên Đốc-đồng; người theo ước-thúc của viên Đốc-đồng, lại không biết có viên Đốc-trấn Hai người ai ở dinh nấy, không hề hội họp với nhau, tiếng là đồng-liêu, thật ra, chỉ là cừu địch.

Muốn đánh lừa Hãn, Tiệp ngầm sai người thân-thuộc đem bọn thủ-hạ theo Hãn, rồi Tiệp giả cách cho người cầu hòa với Hãn và xin Hãn trả lại người phiên-mục đó. Hãn không biết mưu của Tiệp, bèn nhận cho người phiên-mục đầu hàng và cự lời xin của Tiệp.

Tiệp bèn đem quân vây đánh dinh Hãn. Người phiên-mục đó làm kẻ nội-ứng cho Tiệp.


  1. Có chỗ chép là Lưu-Côn