Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/305

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 303 —

xứ Bắc, cháu thì lĩnh một cánh quân hợp sức với họ và bảo quận Nhưỡng nổi ở xứ Đông, ta thì phò Chúa đốc chiến. Các đạo hẹn nhau cùng nổi một ngày. Việc lớn chắc có thể thành. Không như độ trước, trơ trọi có một toán quân, đến nỗi bị giặc đè cướp!

Vân nói;

— Phải lắm! Nhưng từ Ngọc-xá đến Hàm-giang, đường đất cũng xa-sôi, mà mình có năm, sau người lật-đật trên đường, cảnh tượng tiêu-điều, coi không vừa mắt. Vạn nhất giữa đường xẩy có việc gì, cả bọn đều tay không, lấy gì mà đỡ Vậy cháu xin đi, mộ lấy độ năm, sáu chục chiến sĩ có đủ khí giới tinh nhuệ, rồi thì mở cờ dóng trống mà đi; sớm lên đường, tối đến nơi, quận Nhưỡng thấy thế, cũng không dám khinh mình nữa.

Tế nói:

— Cũng phải. Vậy cháu nên gấp đi mộ quân lính, và tối hôm nay thì phải về đây.

Vân xin vâng lời,

Trong khi chú cháu bàn nhau, người nhà bên cạnh có đến nghe trộm và biết rõ chuyện, họ bèn đi báo với người ấp-trưởng. Khi Vân