Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/303

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 301 —

quen chiêng trống cờ-sý, họ tưởng cũng như những đám đón thần rước Phật ở làng quê.

Sau khi Vân đã tựa lũy bày trận, Thái, Tuyển liền chia quân ra làm hai đạo cùng đánh ập lại. Súng bắn, đạn nổ, tiếng chuyển mặt đất, khói bốc mù-mịt cánh đồng. Quân Vân kinh sợ, tự nhiên tan vỡ, hãm lại không được, Vân cũng hốt-hoảng cuống-quít, không biết làm ra thế nào, liền cởi bỏ luôn bộ nhung-phục chạy trốn.

Tế ở trong đồn Lạc-đạo, cho người đến dò, thì Vân đã đi đằng nào rồi, hai đạo quân của Thái, Tuyển đương nhẩy qua lũy, xông vào chém giết lộn bậy.

Thám-tử lật-đật chạy về cáo cấp.

Tế nghe tin đó, gan ruột rối beng. Ngó đến bộ-hạ và quân lính, thấy tản-tác, mỗi người chạy đi mỗi ngả, Tế không biết tính cách nào, liền ngửa mặt lên trời mà kêu:

— Trời ơi, trời không phù-hộ Nhà Chúa, cho nên mới đến nỗi này!

Rồi Tế đem mấy tên thủ-hạ vượt lũy chạy trốn.