Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/302

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 300 —

— Cửa chùa đã có Hộ-pháp thiên-thần, ba nghìn thế-giới, mười lăm loài quỉ, tự-nhiên đều phải xa lánh. Đức Tế-tôn chỉ việc chắp tay ngồi trên tòa nhận lễ cúng dâng mà thôi.

Mậu Nễ cũng nói:

— Tôi xin sắp sẵn trâu rượu, chờ khi tới kính mở tiệc, uống cho thật say. Lúc ấy « quan thày » sẽ là Phật sống của nước Nam-Việt, trăm nghìn La-hán chắc đều phải hiện chân-thân để nghe những lời điểm-hóa.

Chú cháu thày trò tâng bốc lẫn nhau, chẳng ai để ý đến việc binh cả. Thình-lình thấy báo quân Thái, Tuyển đã đến, Tế bèn trao một thanh kiếm cho Vân và nói:

— Kinh Thư nói rằng: « Nãi ngôn để khả tích ».[1] Phải nhớ lấy nhé!

Vân lạy hai lạy, nhận kiếm lui ra, dẫn quân trèo lên mặt thành quanh-co nhìn ngắm Khi thấy quân của Thái, Tuyển có vẻ hùng-dũng, Vân mới lo-sợ. Vì rằng những quân của Vân mới mộ, đều là hạng quân ô-hợp, chưa qua trận mạc lần nào, tai mắt chưa


  1. Nghĩa là lời mày đến thành công.