Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/277

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 275 —

thẳng sang hạt Kinh-bắc, rồi sai người dâng thơ cho Bồng, xin được lĩnh chức trấn thủ Kinh-bắc, chiêu mộ hào-mục vùng đó để mưu chuyện khác

Bồng thấy tờ khải của Tế, luống-cuống sợ-hãi, như mất cả hai cánh tay, lập-tức cho người đi gọi Thì-Nhuận. Nhưng mà Thì-Nhuận đã đem gia-quyến trốn đi từ ban đêm rồi. Bồng lại cho đòi Sỹ-Uông. Uông cũng tạ tội xin về nhà riêng. Bồng khóc và nói:

— Ta chẳng may đẻ vào nhà Chúa, lại bị một lũ tiểu-nhân xui khôn xui dại, làm cho lỡ chuyện. Nếu biết thế này, thà cứ ở huyện Chương-đức làm ông sư già chống gậy dạo trong cửa chiền, còn hơn.

Rồi Bồng hỏi bọn tả hữu:

— Bây giờ đi đâu?

Có người họ ngoại ở huyện Quế-dương liền thưa:

— Xin Chúa hãy cứ trấn-tĩnh, vào nhà Thái miếu làm lễ cáo biến, thu xếp thần-chủ của tiên vương, để tôi ra sông tìm thuyền, chờ đến đêm khuya, tôi xin phò Chúa qua sông sang Bắc đi về làng tôi. Nhà tôi đã trải