Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/269

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 267 —

— Ông anh với chú cùng ở trong cửa cụ Huy. Cụ lớn đều coi như con. Chẳng may cụ lớn bị nạn, ông anh đã trả thù được cho ngài, riêng chú không được việc gì, chú thật thẹn với ông anh nhiều lắm. Tuy vậy, ông anh về nghĩa đành đủ lắm rồi, về trung thì hãy còn thiếu. Nay chú phò Nhà Chúa, dựng lại cơ-đồ, ông anh muốn ở giữ trấn Nghệ-an, lẽ đân chú dám không theo? Nhưng ông anh đừng có nói dối, cần phải mau mau về thật mới được. Song chú cũng nói thế thôi, có chú ở đây, ông anh muốn về, chú cũng không nghe. Cháu về phải trình ông anh ý chú như thế.

Từ đó Nhưỡng không để ý đến việc Chỉnh nữa.

Bấy giờ Bồng đương ngày ngày mưu sự chuyên quyền, không nghĩ đến việc gì khác. Có người thấy vậy, bảo với Nhưỡng rằng:

— Hiện nay giặc lớn mới đi, ngoài biên chưa yên, giặc Chỉnh còn ở Nghệ-an, thanh-thế càng ngày càng lớn. Nhân trong lúc này lòng người đương hăng, nên xin với Chúa tự đi thân-chinh, diệt được Hữu quân[1],


  1. Tức là Nguyễn Hữu-Chỉnh.