Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/248

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 246 —

Lúc ấy hai điếm triều-phòng đã bị một điếm bỏ không. Những người vào ngồi sân triều, đều là bè đảng của Nhưỡng. Hoàng-thượng thấy vậy, than thở với bọn gia-thần:

— Ta nay không còn có ai giúp nữa. Tuy vậy nó cũng không thể cậy có nhiều người mà ăn hiếp ta. Ta cứ không nghe, thử xem nó làm thế nào!

Bởi vậy Tứ-xuyên-hầu tuy đã đi rồi, việc phong cho Bồng làm quốc-công vẫn cứ để nguyên như cũ, từ quân đến dân, nhà vua không chịu thêm cho tên nào.

Các quan văn trong tòa Nội-hàn ở luôn cạnh vua, sợ Nhưỡng quở trách, nhiều người khuyên vua ưng cho lời xin của Nhưỡng, vua không nghe.

Nhưỡng thấy nhà vua cương-quyết, cũng có ý sợ, bèn làm một tờ mật-tấu xin vua cho Bồng đeo hiệu tước vương, còn các quyền-bính vẫn về nhà vua. Trong tờ tâu ấy, Nhưỡng nói cực-kỳ mềm mỏng. Rồi Nhưỡng lại tự mình vào chầu để xin với vua. Bấy giờ vua mới nguôi lòng mà ưng cho Bồng làm chức Nguyên-úy phụ quốc-chính, tước Án-đô-vương.