Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/246

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 244 —

« vương » với « công » có khác gì nhau? Vả lại, mệnh-lệnh vừa mới ban xuống mà đã muốn đổi... thiên-tử có phải trẻ con...!

Các viên triều-thần thấy vậy tự nghĩ « phò Chúa đã không dự, giúp vua lại không xong » ai nấy đều muốn tháo thân mà đi. Tứ-xuyên-hầu vào tâu với vua:

— Lấy Chúa hiếp vua, đó là cái gốc sinh loạn. Loạn đã đến thế, họ còn vẫn theo mà làm, chẳng qua cũng là lòng trời xui-khiến ra thế. Liễn-trung là kẻ vũ-phu, không thể lấy nghĩa-lý mà nói cho hiểu. Thần xin vâng chỉ đến thẳng quận Côn, khuyên y tự xin lui nhường, may ra việc nước còn có thể làm. Nếu không được thế, lần này mà loạn, thì sức lũ thần không sao cáng-đáng cho nổi? Dám xin nhà vua tha tội cho thần.

Hoàng-thượng bằng lòng. Tứ-xuyên-hầu bèn đến bảo với Trịnh-Bồng:

— Tôi chịu ơn sâu của Nhà Chúa, không phải là không muốn hậu với ông. Nhưng mà quốc-biến lần này, chính là một cuộc « khép mở » rất lớn của trời đất, thế thì tất cả mọi việc, không nên câu-nệ nếp cũ. Nay nếu theo