Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/244

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 242 —

Mọi người đều đáp:

— Không « hiệp » thì không đến đây. Ai đã đến đây tức là « hiệp » cả.

Nhưỡng nói:

— Nếu đã « hiệp » thì nên thảo ngay tờ tâu để tôi đem dâng. Nhà vua dù muốn không cho, tôi cũng cố xin cho được mới thôi.

Một viên quan võ là Nguyễn Gia-Quán nói xen:

— Hôm nọ Thì-trung, Trọng-Tế cũng có tờ tâu chứ không đâu? Chỉ vì đợi « xin », cho nên mới đến hỏng việc. Nay có đủ cả quan văn quan võ cùng họp, thì cứ kéo cả vào phủ là thành triều-đình. Triều-đình đã thành, oai-thế sẽ phải quay về...! Kia kìa, hãy trông hai điếm tả hữu, không vẫn hoàn không. Đến thế, cần gì còn phải đợi « xin »?

Nhưỡng đáp:

— Tôi muốn làm thế, kể cũng không khó. Nhưng nghĩ « Chúa không có mệnh của vua » bảo là thuận thì chưa được thuận. Vả lại tục-ngữ đã nói: « Chẳng ai mặc áo qua đầu », vì vậy tôi muốn cứ theo đường chính cho thuận.