Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/239

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 237 —

còn chưa xong, tôi lại đem quân vừa tới. Nếu tôi vào ra mắt ông, ông lại được làm Chúa, sau này triều-đình bàn bạc, kẻ nói thế này, người nói thế khác, hoặc-giả có kẻ lại ngờ cho tôi tư-túi với ông. Vậy để bao giờ mệnh-lệnh nhà vua định xong, tôi sẽ xin đến bái kiến cũng chưa muộn gì.

Hôm sau, hoàng-thượng hạ chỉ phong Nhưỡng tước quận-công và sai nội-hàn là Lê Hữu-Cáo đi ra dụ Nhưỡng một lòng giúp đỡ nhà vua cho thành công-cuộc nhất-thống. Nhưỡng thưa:

— Tôi vâng chiếu-chỉ đến đây, chỉ mong thánh-thiên-tử ở trên cầm quyền nhất-thống bốn bể, ấy là phúc của thiên-hạ. Tôi đâu dám không hết sức để làm cho tỏ lòng ngu của tôi? Nhưng mà trước kia, tôi trót phạm luật, làm tan cả một đạo quân để cho việc nước đến thế này. Nhà vua tha tội cho tôi đã là may lắm. Bây giờ việc nối ngôi Chúa chưa xong mà tôi lại chịu phong trước, rồi đây công-nghị bảo tôi ra sao! Tôi thờ nhà vua còn lâu, vậy nay hãy xin dâng lại cáo-mệnh, tôi chưa dám nhận.