chiếu-chỉ, cho nên chưa dám vào thành. Vậy xin mạo-muội mấy hàng, dâng trước ngai rồng, cúi chờ tiến lên ngự-lãm... »
Hoàng-thượng coi hết tờ biểu, ngài rất vừa ý và nói:
— Ta vân nghe nói quận Côn là người rất có lễ-nhượng, quả-nhiên không sai.
Rồi ngài giao tờ biểu đó xuống cho đình-nghị. Các viên quan triều cũng đã nghe tin quận Côn ở vùng Chương-mỹ hiện đương hăng-hái có thể dậy được, ai nấy bèn khuyên hoàng-thượng giáng chỉ vời vào.
Quận Côn tiếp được chiếu-chỉ, lập-tức sắp-sửa bộ-khúc, người ngựa, luôn trong bữa ấy lên đường về Kinh. Quan quân lại-sĩ thấy bóng, tranh nhau đón rước tấp-nập.
Thì-trung, Trọng-Tế được tin đều cùng sợ-hãi, lòng người lúc ấy cũng hơi nôn-nao. Cả hai bấy giờ mới chịu lún mình, sai người vào triều xin cho quận Thụy lên lạy. Hoàng-thượng ưng lời.
Sứ-giả ra khỏi, hoàng-thượng sai lính ra phục bên cầu Cận-thiềm (?) đợi khi quận Thụy và Thì-trung, Trọng-Tế tới đó thì sẽ bắt lại bỏi tội.