Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/226

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 224 —

thì có lẽ nào lại thành việc được? Hoàng-thượng là bậc anh-minh cương-quyết, chắc là bọn đó không thể hiếp-chế được ngài. Vậy thì chúng ta không nên hấp-tấp mà đến với họ, sợ rằng sau này hối lại không kịp.

Rồi đó mấy người, sai người trả lời cho Tế, đại-ý nói rằng: Các viên triều-thần vì chưa tiếp mệnh-lệnh hoàng-thượng, cho nên chưa dám tự-tiện đi đến. Xin hai trưởng-quan trình Chúa thảo giấy tâu xin hoàng-thượng, triều-thần chúng tôi sẽ xin vâng mệnh hoàng-thượng sang phủ lạy mừng.

Tế bèn thảo một tờ tâu, đại-khái như vầy:

« Thần là Trịnh Lệ cẩn tâu:

« Nhà thần đời đời nối nghiệp Chúa, tôn-phù nhà vua. Mới rồi, nhân vì giặc Mọi vào cướp, tông-tự nghiêng đổ. May nhờ trung-thần nghĩa-sĩ một lòng giúp đỡ, giặc Mọi nghe tin, đương đêm đã phải trốn đi. Mồng mười tháng này thần đã vào ở Chính-phủ. Cúi xin ban-hạ sắc dụ, cho thần được nối ngôi Chúa, đời đời tôn-phù, để giữ cái nghiệp « duy đế duy vương » trong muôn năm... »

Hoàng-thượng coi rồi, cả giận nói: