Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/222

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 220 —

Cán không khỏi, thì sẽ lập Bồng làm Chúa. Nhưng cái ý đó, Sâm mới nghĩ đến chứ chưa kịp làm. Đến lúc Tông ở ngôi Chúa, kiêu-binh mấy lần vào tận nhà Bồng muốn cố ép Bồng thay Tông, Bồng phải lẩn vào phủ Chúa kể rõ đầu đuôi với Tông, rồi mới dám về nhà riêng.

Còn Lệ thì là con thứ Trịnh Doanh, em ruột Trịnh-Sâm, tính rất khôn ngoan sáng-suốt. Lúc Doanh còn sống. Lệ đã có ý cướp quyền con cả. Đến khi Doanh chết, Sâm lên làm Chúa, Lệ bèn cùng một người gia-thần là tiến-sĩ Phạm Huy-Cơ mưu tính cướp ngôi. Chẳng may việc đó bị Dương Trọng-Tế phát-giác. Sâm nghĩ Lệ là tình anh em, bèn tha tội chết, chỉ bắt giam vào một nơi. Lúc Tông lên ngôi, vì nể mẹ Lệ là già ruột mình, liền thả Lệ ra khỏi ngục. Khi bọn kiêu-binh oán Tông gọi quân tứ-trấn trị họ, Lệ lại xui họ cướp lại ngôi Chúa cho mình. Nhưng việc này cũng lại bại-lộ. Mẹ Tông vì Lệ là con chị ruột nên phải cố xin với Tông, Tông sợ lời mẹ, lại thả cho Lệ.

Lúc quân Tây-sơn kéo ra, Bồng chỉ đem một con nhài, một tên đầy tớ trốn về Chương-