Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/215

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 213 —

chết ở quí-quốc, tôi cũng không hề phàn-nàn. Huống-chi ông lại phò dựng họ Lê, khiến tôi còn được phụng-thờ tôn-xã mãi mãi, công-đức ấy thật không nói sao cho xiết!

Bình đáp:

— Đạo trời vẫn hay đền bù. Đấng Thái-tử xưa đã bị hại, Hoàng-tôn chỉn nên hưởng phúc thái-bình nhất-thống.

Đến khi tiên-đế qua đời, ngài lên nối ngôi, liền hăng-hái tự gánh lấy việc nhất-thống. Vì muốn nhân dịp quân Nam tôn-phù, tự mình gây lấy oai-thế, cho nên trong khi quân Nam chưa về, ngài đã có ý nuôi ngầm vây cánh. Ngoài việc sai các hoàng-thân ai về quê ngoại của nấy chiêu-tập binh-mã phòng khi dùng đến, ngài còn cho người tìm kiếm các nho-sỹ, mời vào giúp việc cho mình. Hồi ấy, về mặt quan văn, ngoài đã có bọn Ngô Vi-Quý, Vũ Chinh, Nguyễn Nễ, đêm ngày cùng nhau bàn-bạc; bao nhiêu mưu-kế cần phải dùng đến trong lúc thảng-thốt, họ đều tính đến tất cả. Nhưng về võ-tướng thì vẫn còn thiếu.

Bấy giờ danh-tướng trong nước có Thạc quận-công Hoàng Phùng-Cơ, Liễn quận-công