Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/186

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 184 —

— Ta chỉ thành-thật nghe trời mới được thế này. Những sự do ở mưu người xếp đặt, ta không thèm làm. Kẻ nào còn dám nói đến chuyện đó, ta sẽ đưa ra cho Chúa, để Chúa theo phép làm tội..

Bởi vậy, việc ấy mới thôi.

Hồi này thấy Bình làm việc tôn-phù, bề ngoài tuy ngài vẫn mừng, nhưng bề trong thì ngài rất lo, những việc thù-tiếp đều là việc bất-đắc-dĩ.

Tới lúc bệnh nặng, ngài bảo với Hoàng-tự-tôn:

— Ta chỉ sớm tối sẽ được trút hết gánh nặng. Những sự lo lắng đều ở mình mày, mày phải nghĩ đó!

Lúc sắp mất, ngài lại dặn lại:

— Sau khi ta đã nhắm mắt, việc nối ngôi là việc lớn-lao, hết thẩy lại phải bẩm qua với hắn.

Nói xong ngài mất. Theo phép, Hoàng-tự-tôn được lên ngôi vua.

Trước đó, từ khi Ngọc-Hân công-chúa mới về với Bình, Bình đã hỏi khắp đức-tính các vị hoàng-tử. Người nào thế nào,