Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/172

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 170 —

Chỉnh dập đầu tạ:

— Thật đúng như lời « bề trên ».

Hoàng-thượng yên-ủi hồi lâu. Bình cáo-từ:

— Bây giờ thánh-thể không được yên lắm, ứng tiếp mãi sợ rằng mệt quá. Thần xin tạm lui về nơi quân đóng. Từ mai trở đi, thần xin thỉnh thoảng lại vào chầu thăm. Nếu bệ-hạ muốn hỏi điều gì, thần xin cung-kính vâng chỉ.

Hoàng-thượng nói:

— Quả-nhân có nước mà không được dự, khoanh tay rủ áo hơn 40 năm. Nay đã già-lẫn, việc nước việc quân đều không quen thạo. Ông đã có lòng tôn phù, thì nên ở lại « tệ-quốc » để giúp quả-nhân, xin ông đừng bỏ quả-nhân.

Bình nói:

— Thần chỉ vâng mệnh vua anh đi lấy Thuận-hóa. Nay ra đến đây, cũng là mượn việc nọ mà làm việc kia, không dám ở lâu. Tuy vậy, bốn phương vẫn còn chưa yên, thần cũng phải quét một phen cho yên rồi mới xin về.