Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/152

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 150 —

Tông thấy quân lính tan-tác, ngó lại quanh mình cũng không còn một người nào. May sao lúc ấy quân giặc không biết là Tông, tranh nhau xông vào phủ Chúa, không ai dám đến gần chân voi. Tông vội cởi bộ nhung-phục, đội khăn chữ đinh, ngồi núp vào ngăn hòm da phía sau yên voi, co cho con voi quay vào cửa Tuyên-vũ. Bấy giờ quân giặc đã có đến vài chục người vào lọt trong phủ, và đương treo cờ ở phía ngoài phủ. Tông bèn kéo voi đi ra bờ hồ Minh-đường, trông phía cửa ô Yên-phụ mà chạy.

Bình liền kéo quân vào thành, hạ lệnh nghiêm cấm quân-sỹ không được cướp-bóc của dân, rồi vào phủ Chúa yên-nghỉ.

Mấy người cận-thần và các thân-quân của Tông biết Tông chạy ra phía tây, bèn lục-tục chạy theo. Tới ngoài cửa thành, kiểm-điểm trong bọn, hãy còn được chín con voi, hơn mười con ngựa và hơn nghìn người. Khi qua địa phận Từ-liêm, dân quê thấy bóng gươm dáo ngờ là giặc đến, vội dắt nhau chạy. Quan quân thấy đám dân chạy, cũng tưởng là giặc đón đường quá nửa bỏ cả khí-giới mà trốn. Đến huyện Yên-lãng, thì có người làng Vân-