Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/140

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 138 —

Trong một trận này, mấy vạn nhân-mạng ở thành Phú-xuân không còn sống sót nửa người.

Chiếm được Phú-xuân, Bình chia quân thừa-thắng kéo ra lấy đồn Động hải.

Thủ-tướng đồn ấy là Vị-phái-hầu cùng quan Hiệp-đồng Ninh-Tốn trông thấy bóng giặc liền trốn. Thế là mất hết cả đất Thuận-hóa. Bấy giờ là ngày 14 tháng 5 năm Bính ngọ hiệu Cảnh-hưng (lịch tây năm 1786).

Lấy xong Thuận hóa, Bình họp các tướng bàn việc sửa lại địa-giới La-hà và làm tờ lộ-bố cáo tin thắng trận với vua Tây-sơn.

Chỉnh bảo với Bình:

— Ông vâng mệnh ra lấy Thuận-hóa, đánh một trận mà xong, oai-danh rung-động thiên-hạ. Trong phép dụng-binh có ba điều cốt: một là thì, hai là thế, ba là cơ, hễ gặp được ba điều đó, quyết là đi đâu thắng đấy. Nay ở Bắc-hà, tướng trễ binh kiêu, triều-đình không còn kỷ-cương gì cả, ta thừa-thế mà ra đánh lấy, đó là — như cổ-nhân đã nói: — « Chiếm kẻ yếu, đánh kẻ tối, lấy kẻ loạn, đè kẻ sắp mất ». Cơ và thì ấy không nên bỏ lỡ.