Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/124

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 122 —

Người ấy đáp:

— Bây giờ công-chúa bị Dương thái-phi giam vào hậu-cung. Hai cậu nghe tin có biến liền chạy về huyện Yên-dũng dấy quân phục-thù, cả vùng Kinh-bắc đã bị chấn-động. Chúa sai chấn-thủ chấn ấy là Mãn-trung-hầu đốc quân đi đánh. Quân Mãn-trung-hầu bày trận ở núi ba tầng. Các cậu sai viên thủ-lệnh Hoàng-Tú làm tiền-đội tiên-phong, đem quân nghênh-chiến. Hoàng-Tú chết tại trận-tiền, quân-sỹ tan-nát, hai cậu đều bị bắt sống đóng cũi đưa về kinh-sư.

Chỉnh than:

— Thiếu-niên khách-khí! bại-sự là phải! Nhưng cũng là một nghĩa-cử, dù bại cũng vinh. Vậy đưa về kinh-sư rồi sau ra sao?

— Đình-nghị hai cậu đều đáng tội chết. Vì Chúa nghĩ tình anh em con cô con cậu, nên mới giảm cho một bậc. Nhưng mà lại bị Thái-phi sai người bắt uống thuốc độc. Có kẻ báo tin với Chúa, Chúa vội cho người ngăn cản. Tới nơi cậu cả đã bị thuốc độc chết rồi, chỉ có cậu hai được thoát, hiện đương bị giam ở ngục cửa Đoài.