Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/122

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 120 —

rồng, lên ngôi vua, xưng là thiên-vương, đặt niên-hiệu là Thái-đức và thôi không cống-hiến nữa. Triều-đình biết vậy, nhưng cũng bỏ đó không hỏi gì đến.

Trong khi Quận Việp đóng ở La-hà, Nguyễn Hữu-Chỉnh còn làm môn-hạ, có lần đã bị quận Việp sai làm sứ-giả, đưa tin cho chúa Tây-sơn. Thấy Chỉnh có tài biện-luận, Nhạc vẫn yêu-mến. Lại nhân khi ấy Nhạc đương muốn lấy Thuận-hóa mà vẫn thiếu người bàn tính công việc, nên khi được Chỉnh trốn nạn chạy vào với mình, thì Nhạc đã có lòng mừng. Chỉ vì chưa rõ bụng Chỉnh ra sao, cho nên chưa dám tin dùng, Chỉnh biết vậy, liền kể với Nhạc, tất cả đầu đuôi câu chuyện của mình, rồi tình-nguyện đem vợ và con làm con tin, để xin nương-tựa ở đó. Nhạc bằng lòng cho.

Nhạc đã sẵn lòng mến tài của Chỉnh, nên đối với Chỉnh càng ngày càng thân. Chỉnh cũng hết lòng với Nhạc, đã bày cho Nhạc những kế đánh lấy các nước Chiêm-thành, Xiêm-la, Bồn-man. Rồi Chỉnh lại tự cầm gươm đi ở tiền-quân, xông-pha nhiều đám tên đạn, mấy nước lân-cận lần-lượt giẫy bằng.