Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/100

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 98 —

Chư-quân không bắt được mấy viên đó lại càng căm tức. Họ dò được tin quốc-cữu và Chiêm-vũ hầu ở trong phủ, bèn cùng chia đạo chắn kín cửa phủ, rồi cho một bọn kéo vào phủ-đường đòi Tông đưa hai người ra cho họ.

Tông nói:

— Không có ai cả.

Chư-quân đều nói:

— Hắn trốn vào phủ, đã có người thấy rõ ràng. Người ta còn nhớ cả giờ hắn đi vào nữa, thế mà Chúa còn chối à? Xưa nay có Chúa nói dối bao giờ?

Dương Thái-phi vừa khóc vừa dỗ:

— Cái thân góa bụa nhờ có ba quân phò Chúa mới được thế này! Xin chư-quân hãy tha mạng hắn cho già được vẹn tình xương thịt.

Chư-quân thét lớn:

— Tha mạng cậu ấy! Thế thì hôm nọ bảy mạng người chết, ai tha? Nếu còn cố giấu, cung khuyết sẽ hóa ra tro lập-tức.

Tông và Thái-phi cùng ngồi xuống đất, chắp tay vái lạy.