Trang:Giot Mau Chung Tinh - Cuon 3.pdf/48

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 142 —

Xét những lúc non cao vực thẫm, cũng nguyện cùng nhau sanh tữ giữ đồng;

Nghĩ cho khi én lạc nhàn xa, cũng quyết một dạ thỉ chung như nhứt.

Rủi cho Đông-Sơ, gặp lúc nước nhà hữu sự, nên khiến ra duyên phận lở làng.

Thương thay Thu-Hà, vì cơn mạng vận đảo điên, xui đến nổi sắc cầm lổi nhịp.

Trai địch khái, chiến trường vẩn mạng, phận kím cung đã rỏ mặt đứng trung thần;

Gái thuyền quyên vị nghĩa quyên sanh, lòng khẳn khái cũng nên danh trang liệc nữ.

Xét cho tột âm dương đồng nhứt lý, sống nhơn duyên thì thác cũng nhơn duyên,

Nghĩ mà coi nam nữ hệ thân tình, trước chồng vợ há sau không chồng vợ.

Vậy nên, nay lập hôn thơ một bức, đặng định cho duyên phận hai đàng,

Trước đặng câu danh tiếc rở ràng, sau khỏi tiếng thị phi dị nghị,

Vậy thì phong cho hai gả phu vinh thế quí, gối du tiên một giấc phỉ tình chung.

Phán cho hai hồn sanh thuận tữ an, miền vân hạc ngàn năm vầy trướng phụng.

Đọc rồi thì thấy trước linh cữu, màng bay phất-phất, đèn chớp lòa lòa, dường như hai hồn nay đặng phối hiệp lương duyên thì trong trướng mừng rở bước ra, mà cảm ơn Hoàng-thượng, đó rồi hai bên các quan ai nấy thấy vậy cũng đẹp lòng và đỗi buồn làm vui, truyện trò hớn hở.

Bữa nọ trong lúc canh gà dục sáng, gương ác rựng hồng, hột sương mai còn mờ mít trên không; chim thức bạn đã liếu lăng bên nhánh, bỗng thấy trước Tùng-đình nhán ra một ánh hào-quang chớp sáng, và phung lên một lằng khói mịt mù, kế nghe ba tiếng súng đại bác thần công, phát ra đùng đùng như trời gầm sấm nỗ, lại nghe ba hồi đại cỗ, một chạp mã la, hai tiếng hòa nhau, giọng nghe rền rĩ, dường như nó kêu người mà báo tin cho biết rằng: giờ ấy là giờ động quang, ngày nay là ngày tống táng đó vậy.