Trang:Giot Mau Chung Tinh - Cuon 3.pdf/47

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 141 —

Vậy thi xin Hoàng-thượng ngự bút tứ hôn theo lời Đông-Sơ đã xin khi trước. Ngỏ cho hai người đặng danh tiếc rỏ ràng, và cho khỏi miệng đời ngày sau dị nghị.

Hoàng-thượng nghe rồi gặt đầu, tức thì truyền cho lể-bộ lập một tờ kiết nhận hôn thơ, rồi Hoàng-thượng ngự bút chứng phê, và sắc phong cho Vỏ-đông-Sơ là Vỏ-hiền-Hầu, phong cho Bạch-thu-Hà là tiếc-liệc-nhứt-phẫm-phu-nhơn, còn Triệu-Dỏng cũng đặng sắc phong là khinh-xa-trung-húy, đó rồi biễu lể bộ thượng thơ lo sắp đặc các việc tang chế cho hoàn toàn và định ngày tống táng.

Bữa nọ Quan lể bộ thượng thơ truyền cho quân nhơn dọn dẹp Tùng-đình sạch-sẻ, và chưng bông thắc tụi, đèn đuốc rở ràng, liễng cẩn màn thêu, treo coi rực rở, đó rồi truyền đem linh cữu Bạch-thu-Hà về đễ một bên linh cữu của Vỏ-đông-Sơ và bảo lấy hai cây gấm đỏ và hai vóc lụa điều phủ trên quang tài, xem như một đám cưới kia, chàng rể với nàng dâu, kẻ áo đỏ nguời quần điều, hai gã song song ra giữa từ đường mà phối hiệp lương duyên đó vậy, lại thấy giữa Tùng-đình màn treo trướng xủ, đèn thắp sáng trưng, thắc tụi kết bông, xem tợ một chổ động phòng hoa chúc.

Kế đó Quan-Lể bộ thượng thơ ra đứng trước hai linh cữu và đọc tờ Hôn-thơ của Hoàng-thượng ngự bút tứ hôn như vầy;

NGHE RẰNG:

Có ly loạn mới rỏ tôi hiền chúa thánh, gặp gian nguy mới biết vợ nghĩa chồng tình.

Trai như Đông-Sơ, đáng một trai khí phách anh hùng; gái như Thu-Hà, vẩn một gái trung trinh liệc nữ.

Đã lắm lúc giang-hồ lưu-lạc, cũng giữ một niềm son sắt chẳng nguôi lòng.

Lại nhiều phen tai nạn dập dồn, cũng gìn một nghĩa keo sơn không đổi dạ.

Lời thệ ước lời xưa đã nặng, phú thân danh chứng có đất trời.

Nghĩa tóc tơ nghĩa củ còn ghi, đem vàng đá liều cùng mạng vận.