Trang:Giai nhan di mac 2.pdf/31

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 69 —

cả bấy giờ mới thu sếp về nhà quê, trông nom ruộng nương, giao phó cho cô hai theo quan lên phủ-lỵ. Còn bà ấy thì thỉnh thoảng năm ba bữa nửa tháng mới lên phủ một lần.

Xuân-Hương từ khi được theo lên phủ Vĩnh-tường, tha hồ muốn sao được vậy, khi thong thả lại giở túi thơ ngâm vịnh với quan ông, cũng đường phết ra dáng cô phủ!

Một ngày kia, đang mùa quí-thu, giời lún phún năm ba hạt mưa, hơi ngăm ngăm rét; quan phủ nhân vô sự, mới sai bầy cuộc rượu, cho gọi cô hai ra cùng ngồi uống rượu, để vịnh thơ. Xuân-Hương vâng nhời ra ngồi hầu chuốc rượu. Đương khi chén quỳnh đầy vơi, chiều thu hiu hắt, quan phủ liền bảo Xuân-Hương vịnh bài tức cảnh.

Thơ rằng:

Thánh thót tầu tiêu mấy hạt mưa,
Khen ai khéo vẽ cảnh tiêu xơ!
Xanh om cổ-thụ tròn xoe tán,
Trắng xóa tràng-giang phẳng lặng tờ.
Bầu dốc giang sơn say chấp rượu,
Túi lưng phong nguyệt nặng vì thơ.
Ồ hay cảnh cũng ưa người nhỉ?
Ai thấy ai mà chẳng ngẩn ngơ!