Trang:Giai nhan di mac 1.pdf/41

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 39 —

(bây giờ là phố Thợ-nhuộm) thấy phong cảnh vắng teo, mới đề một bài rằng:

Quán sứ sao mà cảnh vắng teo?
Hỏi thăm sư cụ đáo nơi neo?
Chầy kềnh tiểu để suông không đấm,
Chàng hạt vãi lần đếm lại đeo.
Sáng banh không kẻ khua tang mít,
Trưa trật nào ai móc kẽ rêu.
Cha kiếp đường tu sao lắt léo?
Cảnh buồn thêm ngán nợ tình đeo!

Xuân-Hương đề xong, lại đi lên chơi chùa Thầy.


ĐOẠN THỨ V

Chơi chợ Giời toan đường qui phật,
Qua đèo Ngang vãn cảnh cố hương.

Nguyên chùa Thầy ở về núi Sài-sơn phủ Quốc-uy, tỉnh Sơn-tây, chùa ở bên sườn núi, trông xuống hồ sen, trên núi lại có hang Thánh-hóa, trong hang hãy còn vết đầu vết chân in vào bên thạch-bích, tương truyền đó là nơi ông Từ-đạo-Hạnh giải thi. Xung quanh núi lại có am Hương-hải, viện Bồ-mang, đều là di-tích ông Đạo-Hạnh dựng ra khi trước, cảnh chí thực là u nhã. Trót vót trên đỉnh núi đá lại có một chỗ đất không, vuông như bàn cờ, tục gọi là chợ Giời.