Trang:Gai tra thu cha 1.pdf/4

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

GÁI TRÃ THÙ CHA
TRINH THÁM TIỄU-THUYẾT
Cọng 40 lớp, phân ra làm ba cuốn

Tân-châu, NGUYỂN-CHÁNH-SẮT Kí-thuật
CUỐN THỨ NHỨT

LỚP THỨ NHỨT

Vầng trăng vừa lặng, bóng ác đã dọi vào nhà biện-sự cũa ông chủ một xưởng làm súng ống khí-giới kia tên là Vân-đặt-La (Wandarlhar) vốn dòng Vi-nhỉ-Đình, người nước Huê-kỳ bên châu Mỷ, bốn phía tường nghe rãng rãng tiếng chim, hai bên sỗ thấy phau phau màu tuyết; lúc bây giờ, bỗng có một bợm áo đen, ở trong xó hóc lén lén bước ra, ngó 4 phía vắng người, liền bước thẳng đến gần bàn viết (bureau), đứng sửng lại đó, dường như suy nghĩ đều chi. (Người ấy mình mặc áo đen hình thù vậm vở, đi đứng lẹ làng; trên đầu trùm một miếng vải đen, phủ hết mặt mày, duy chỗ hai con mắt có cẩn hai miếng kiến dày mà tròn, chớp nhán sáng ngời như loài quĩ-mị, xem thấy mà phát sợ phát ghê. (Ấy là thằng ăn cướp mặc áo đen, đầu đãng của một bọn ăn cướp bí-mật kia rất dử tợn bên Huê-kỳ lúc ấy.)

Khi bợm ta đang đứng tại bàn viết mà suy nghĩ chi đó một hồi, rồi ngó xuống bàn viết, thấy có tấm hình cũa ông Vân-đặt-La, con mắt lườm lườm, tuồng như giận dữ, vùng chụp lấy tấm hình xé ra tang nát, rồi quăn xuống đất, lại lấy chơn chà-đạp, hơi giận câm câm. Trong giây phút lại kéo ghế ngồi xuống lấy giấy viết thơ, và viết và ngó chừng 4 phía; hình như sợ hải gắp rút, tay chơn lập cập lưởi cưởi, làm đỗ bình mựt, mựt chảy ra lai láng, lại vấy nhằm tay, liền kéo mí áo đen mà chùi cho sạch mựt. Viết vừa được vài hàng, bỗng nghe nơi thang lầu phía ngoài cửa có tiếng giày trên lầu đi xuống. Bợm-ta thất kinh, liền quăn bút đứng giậy, nép mình vào đứng