Mùa Hè, tháng Năm, mặt Trời bị ăn hết.
Mùa Thu tháng Tám, vua Hán mất.
Ất-Mão, năm thứ hai mươi hai, — Năm thứ 2 đời Hán-Cao-hậu Lã-Trĩ (186 tr. T. L.) — Mùa Hè, tháng Sáu, ngày Ba-mươi, nhật-thực.
Đinh-Tỵ năm thứ hai mươi bốn — Năm thứ 4 đời H. C. H. (184 tr T. L.) Hán cấm Nam-Việt không được qua ải buôn bán cùng mua đồ sắt. Nhà-vua nói: « Khi Cao-đế lên ngôi, ta thông sứ, cùng nhau mua bán chung các đồ vật. Nay Cao-hậu nghe bọn nịnh-thần dèm-pha, phân-biệt Hán, Việt, ngăn cấm các đồ-vật. Đây tất là kế của Trường-Sa vương, muốn dựa vào oai-đức nhà Hán, toan lấy nước ta mà làm chúa tất cả và tự lấy làm công... »
Mậu-Ngọ, năm thứ hai murơi lăm, — năm thứ 5 đời H. C. H. (183 tr. T. L.) Mùa Xuân, nhà vua lên ngôi Hoàng-Đế. Ra quân đánh Tràng-Sa: đánh được vài quận rồi trở về.
Canh-Thân năm thứ hai mươi bẩy, — năm thứ 7 đời H C. H (181 tr. T. L.), Hán sai Lâm-Lư-hầu là Chu-Táo, đánh Nam-Việt, để báo thù việc đánh Tràng-Sa. Gặp mùa nắng-bức, ẩm-ướt, sinh ra bệnh dịch dữ-dội,[1] bèn bãi-binh. Nhà vua nhân đó lấy binh-oai cùng của-cải chiêu dụ các dân Mân-Việt cùng Tây-Âu-lạc, — tức là Giao-Chỉ, Cửu-Chân. — Họ đều ứng
- ▲ K. Đ. V. S. thêm vào câu « Không sao vượt nổi Ngũ-Lĩnh...