Lan không tin. Nhưng mèo cắt nghĩa cho Lan hiểu: đó là những vật quý người mẹ ghẻ Lan khuân cho anh hàng xóm. mèo leo lên mái nhà anh ta lấy lại, giấu ở đây cho chủ mình... mèo bảo Lan đem một ít vàng đi sắm là, lụa, gấm, vóc về may xiêm áo. Còn những hạt ngọc thì để lại làm đồ nữ trang...
Quần áo đủ cả rồi, Lan ra suối tắm gội. Mèo đem về cho nàng những hoa thơm của núi rừng. Trang điểm xong, Lan đổi khác hẳn đi. Nàng tươi như một bông hoa ban sáng. Mèo kêu lên:
— Cô Lan đẹp hơn tất cả các bà hoàng-hậu trên đời này.
⁂
Chẳng bao lâu đã đến ngày làm lễ tấn cung. Khắp nước mừng vui, vì ai cũng biết hoàng-hậu là chủ của con mèo thần cứu ruộng nương của nước. Người ta tuôn đến kinh-đô để xem mặt con người sung sướng ấy...
Họ đã được xem kinh thành rực rỡ những đèn hoa. Họ đã được thấy cờ, quạt, lọng, tàn sặc sỡ, những ngựa, voi rộn rập, và kiệu hoa long lanh châu ngọc cài trên nhung lụa. Nhưng họ được thấy một cảnh quí báu hơn tất cả những cái trên: ấy là sau kiệu bà hoàng-hậu đẹp như tiên, một bọn mù, đui, què, hay già