Trang:Con meo mat ngoc.pdf/31

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
29
CON MEO MAT NGỌC

bị con mèo thình lình từ một chỗ kín đáo trên cao nhẩy xuống đầu cào, cắn cho sứt tai rách mặt. Chúng sợ nên phải chừa. Vả lại tội gì mà phải thế? Nếu thật nghèo khổ, đói rét quá thì chỉ việc chạy đến Lan; nếu nàng có thể cứu giúp được thì không bao giờ nàng từ chối. Chẳng bao lâu, chúng đều coi Lan là một bà tiên, có quyền phép để mọi người phải sợ, nhưng lại hay thương người.

Bọn nghèo, khó, tàng tật ở đâu nghe tin đều luôn đến. Nàng nghĩ bụng: nếu cứ lấy tiền, gạo ra mà giúp chúng thì không tìm đâu cho đủ.. Nàng bèn bàn với chúng, dựng lều ở quanh quanh đấy, rồi bầy việc cho chúng làm. Chỉ những kẻ già yếu, tàng tật, đến không còn làm được gì thì được nàng nuôi; còn những kẻ làm được, nàng dạy cho đan rổ, rá, giầy, nón... bán lấy tiền về nuôi nhau. Trong bọn có một anh mù nghĩ cách lấy trúc về khoét ống tiêu; anh ta làm thử và làm rất khéo; thế là cái xã-hội cùng khổ ấy lại thêm một nghề Dần dần, họ bện thừng, làm điếu bằng tre, làm chổi, dễ bằng rễ cây,... sống với nhau vui vẻ và sung sướng hơn trước nhiều. Hết thẩy, chúng đều biết ơn bà chúa nhân-từ luôn luôn săn sóc chúng, luôn luôn ban cho chúng những lời an-ủi, những nụ cười hiền hậu, và cũng luôn