Trang:Con meo mat ngoc.pdf/22

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
20
SÁCH HOA MAI

Lan vừa khóc vừa xuống bếp. Con mèo, ngồi đợi ở cửa chuồng rơm, hếch mõm lên đơi cho nàng cắt nghĩa...

— Mèo ơi. Ta đành chết thì chết, không giết mày đâu mèo ạ...

Hai mắt nó mở to, như không hiểu. Nàng phải kể chuyện dì ghẻ muốn dùng nó chữa bệnh rức xương cho nó biết. Nó nhảy bổ ra, biến mất. Lan mỉm cười:

— Khốn nạn! Nó sợ ta giết nó. Không đời nào, mèo ơi! Lần này là lần đầu tiên ta trái lệnh cha ta... Cũng chỉ vì mày thương tao, và tao thương mày...

Nghĩ đến trận đòn nàng sắp phải chịu, nàng thấy không sợ lắm. Chịu khổ để cứu một kẻ mình yêu thương làm mình vui trong lòng... Có tiếng ở trên nhà giục:

— Con Lan, mau mau lên đấy nhé.

Nàng chưa biết đáp làm sao, thì mèo ở ngoài tối tăm nhảy vào. Mồm nó ngoạm một con chuột to gần bằng nó. Lan hiểu nó muốn nàng giết con chuột này đưa lên. Nàng vội đốt rơm thui. Thấy tiếng dép lẹp kẹp, nàng biết có cha đi xuống, nên hoảng hốt:

— Mày trốn đi, mau... ra vườn đi mèo!

Mèo bình tĩnh hơn nàng nhiều lắm. Nó thong thả lại gần chuồng rơm, nhảy vọt lên, rồi từ