Trang:Con meo mat ngoc.pdf/21

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
19
CON MEO MAT NGỌC

Một đêm, bà vợ phú-ông đang ngủ, bỗng nhiên vùng ngồi dậy, kêu rên ầm ỹ. Phú-ông thức dậy, châm đèn và hỏi vợ: làm sao thế? Bà vừa rên, vừa bảo:

— Tôi chết mất! Cái bệnh rức xương ngày xưa lại trở lại. Giời ơi! đau quá đi... tôi chết ngay bây giờ... Giời ơi!

Ông cuống quít:

— Khổ quá! khổ quá! làm thế nào bây giờ? Ngày xưa uống thuốc ở đâu mà khỏi?

— Chẳng thuốc gì khỏi được. Chỉ tìm đâu được một con mèo trắng lông...

Ông nhẩy bổ ra ngoài, gọi như kêu chữa cháy:

— Lan! Lan ơi! Dậy đi, mau,!

Rồi quay vào nhà, ông bảo người vợ kế:

— Con mèo của con Lan lông trắng đấy. Làm thế nào?

Bà vợ thấy chồng trúng kế, thích trí lắm, nhưng vờ nhăn nhó, bảo:

— Ông bảo em nó giết, thui thật kỹ rồi nấu với rau má-họ cho tôi.

Lan được lệnh ấy, đứng ngần ngừ, chực xin cha thư cho đến sáng mai, ra chợ tìm con mèo khác. Nhưng không để cho con kịp nói, ông tát cho một cái, quát:

— Mày còn mê ngủ hở? Có đi xuống bếp mau lên không nào? Mà phải làm nhanh nhanh!