Trang:Con meo mat ngoc.pdf/12

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
10
SACH HOA MAI

đến lần nàng đâu. Nàng lấy giao thớt thái thịt bầy vào đĩa. Rót một tí nước mắm, vắt thêm một ít chanh, nàng đặt tất cả vào một cái khay, bỏ hai đôi đũa, bưng lên nhà. Bà mẹ ghẻ đang nằm ở giường, chống tay ngồi lên một nửa, nhíu lông mày, ra hiệu cho nàng đem lại. Bà rón một miếng, bỏ mồm nhai, và tức thì cau mặt:

— Trời ơi! khỉ ơi là khỉ! có nhà nào luộc thịt xác như thế này.

Cô con gái bà, đang ngắm gương ve vuốt, chạy vội lại như sợ người ta ăn hết. Rất tự nhiên, cô rón một miếng, bỏ mồm nhai chóp chép. Tuy chỉ thấy rất ngon, cô cũng bắt chước mẹ:

— Ừ, xác thật. Rõ mất toi tiền. Có miếng ăn ngon mà cũng chẳng được ăn ngon.

Bà mẹ lườm Lan:

— Ấy, cái giống nhà nó thì vẫn thế! Suốt đời có làm được cái gì cho ra hồn.

Ấy vậy mà đĩa thịt cũng đã hết gần một nửa. Bấy giờ hai mẹ con mới cầm lấy đũa để ăn nốt chỗ còn lại kia. Lan biết không còn phải nghe thêm câu nào nữa, lùi lũi đi xuống bếp. Nàng bốc một rúm muối bỏ vào nồi nước luộc, quấy cho tan, rồi vào chuồng rơm gọi mèo. Con mèo, nhờ nàng chăm chút, nên bây giờ béo lắm. Lông