Trang:Co xuy nguyen am.pdf/115

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 106 —

Nhưng trong bài hát có chốn tiếp, chốn tục, như những câu đặt đậu ba: « cảnh phù du » đó là chốn tiếp; « thôi công đâu » đó là chốn tục; những chữ đó đặt phải cho êm, mà ả-đào hát cũng phải cho khéo; vậy đánh trống thưởng vào chốn tiếp, thì ca-công gọi là vai thưởng; mà thưởng vào chốn tục, thì ca-công gọi là nách-thưởng; thế cho nên có thuộc điệu câu hát, thì đánh trống chầu mới hay.

Sau này sẽ dẫn thí-dụ một vài bài hát đặt hơi khác nhau, để cho rõ lối đặt câu cũng nhiều điệu.

Bài ca khôn dại

1• Có không, không có;
2• Có rằng không, không có cũng ừ.
3• Đố ai hay trời đất những bao giờ,
4• Thời mới biết non sông là mấy tuổi.
5• Hồn 渾 hồn 渾 nhứt 一 đại 大 khối 塊,[1]
6• Tiểu 小 tiểu 小 như 如 nghĩ 蟻 quần 羣.[2]
7• Lọt lòng ra ai cũng có quân thân,
8• Nợ mang lấy lẽ lần-khân không trả.
9• Cuộc cổ kim, bày ra cũng lạ,
10• Cái râu mày, ai dại, đã ai khôn.
11• Trăm năm[3] cũng một tiếng đồn.

Bài này cũng chỉ có 11 câu, đại-khái cũng giống như bài thí-dụ ở trên; nhưng chỉ khác câu mở đầu đặt có 4 chữ; mà câu thứ 5, thứ 6 thì dẫn thơ ngũ-ngôn, theo như cách đã nói ở trên.

Bài ca Kim-Kiều

1• Minh 明 quân, 君 lương 良 tải 宰 tao 遭 phùng 逢 dị 易,[4]
2• Tài 才 tử, 子 giai 佳 nhơn 人 tế 際 ngộ 遇 nan 難[4]
3• So tài-tình nhứt phẩm trần-gian,
4• Chàng Kim với nàng Kiều thủa nọ.

  1. Bầu trời đất li như một khối lớn.
  2. Con người ta nhỏ như một đàn kiến.
  3. Hai chữ này có bản là chữ phương-xú, vì có chữ lưu-xú bách niên là để tiếng xấu trăm năm, lưu-phương bách niên là đe tiếng thơm trăm năm, cũng một tiếng đồn cả.
  4. a ă Vua thánh, tôi hiền gặp nhau có khi dễ hơn là tài-tử, giai-nhơn gặp được nhau cũng khó.