Trang:Chiêu hồn nước by Phạm Tất Đắc.pdf/8

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 6 —

Non-sông vẫn non-sông gấm vóc,
Cỏ cây xem vẫn mọc tốt tươi.
Người xem cũng giáng con người,
Cũng tai cũng mắt như đời khác chi.
Cảnh như thế, tình thì như thế,
Sống mà chi, sống để mà chi.
Đời người đến thế còn gì,
Nước-non đến thế còn gì nước-non.
Nghĩ thân-thế héo hon tấc dạ,
Trông non sông lã chã giòng châu.
Một mình cảnh vắng đêm thâu,
Muốn đem máu đỏ nhuộm mầu giang san.
Ngọn gió lọt đèn tàn hiu-hắt,
Tiếng quốc kêu giầy mặt anh-hùng.
Nghiến răng nuốt cái thẹn thùng,
Mà chiêu hồn cũ lại cùng non-sông.
Hồn hỡi hồn con Hồng cháu Lạc.
Bấy nhiêu lâu đói khát lầm than.
Bấy lâu thịt nát sương tan,
Bấy lâu tím ruột thâm gan vì hồn.
Hồn hỡi hồn! kìa non nước cũ,
Bấy nhiêu lâu mặt ủ mày châu,
Bấy lâu ngậm tủi nuốt sầu,
Bấy lâu hèn kém vì đâu hỡi hồn?