攬翠亭東竹滿林
柴門晝掃凈陰陰
雨餘山色清詩眼
潦退江光凈俗心
戶外鳥啼知客至
庭邊木落識秋深
午窗睡醒渾無寐
隱几焚香理玉琴
|
Lãm-thúy đình[1] đông trúc mãn lâm ;
Sài môn trú tảo tĩnh âm âm,
Vũ dư sơn sắc thanh thi nhãn ;
Lạo thoái giang quang tĩnh tục tâm[2].
Hộ ngoại điểu đề tri khách chí ;
Đình biên mộc lạc thức thu thâm.
Ngọ song thụy tỉnh hồn vô mỵ ;
Ẩn kỷ phần hương lý ngọc cầm[3].
|
Ở phía đông đình Lãm-thúy trúc mọc đầy rừng ;
Cửa nè ban này quét sạch bong bong.
Sau mưa sắc núi làm trong trẻo mắt thơ ;
Hết lụt ánh sáng trên sông rửa sạch lòng tục.
Ngoài cửa chim kêu, biết là có khách đến ;
Bên sân cây đã rừng, biết là thu đã sâu.
Bên cửa sổ hướng nam tỉnh rồi không nằm ngủ nữa.
Dựa ghế đốt hương gảy đàn ngọc chơi.
|