Tên Arabe kia đi lạc bậy ở giữa đồng cát đói khát hai ngày rồi, biết mình chẳng kíp thì chầy không khỏi chết. Lúc ấy qua gần một cái giếng, chợt thấy trên cát một cái bị nhỏ bằng da, nó vội vã lượm lấy cái bị ấy, tưởng là bị chà là. Lòng mầng lật đật mở ra. Mắt vừa ngó thấy đồ trong ấy thì vùng la khan lên rằng: “Thảm thay! Tinh những là ngọc mà thôi!”