Sông Bạch Đằng
của Lê Thánh Tông

Sông Bạch Đằng ở huyện Yên Hưng (Quảng Ninh), phát nguyên từ Lục Đầu giang, chảy ra cửa biển Nam Triệu, nơi ghi nhiều chiến công oanh liệt. Năm 938, Ngô Vương Quyền giết được Lưu Hoàng Thao tướng nhà Nam Hán, năm 980 Lê Đại Hành giết được Hầu Nhân Bảo tướng nhà Tống, năm 1288 Trần Quốc Tuấn bắt sống được Ô Mã Nhi tướng nhà Nguyên.

Lẻo lẻo doành xanh nước tựa dầu,
Trăm ngòi, ngàn lạch chảy về chầu.
Rửa không thay thảy thằng Ngô[1] dại,
Dịu[2] một lâng lâng khách Việt hầu[3].
Nọ đỉnh Thái Sơn[4] rành rạnh đó,
Nào hôn Ô Mã lạc loài đâu ?
Bốn phương phẳng lặng kình bằng thóc[5].
Thong thả dầu[6] ta bủa lưới câu...

   




Chú thích

  1. Ngô: Trung Quốc
  2. Dịu: Giặt giũ
  3. Việt hầu: Xứ Bách Việt
  4. Thái Sơn: Ngọn núi lớn, tượng trưng sự bền vững muôn đời của ngôi vua
  5. Kình bằng thóc: Cá kình im như thóc
  6. Dầu: Mặc