Sông Bạch Đằng
Lẻo lẻo doành xanh nước tựa dầu,
Trăm ngòi, ngàn lạch chảy về chầu.
Rửa không thay thảy thằng Ngô[1] dại,
Dịu[2] một lâng lâng khách Việt hầu[3].
Nọ đỉnh Thái Sơn[4] rành rạnh đó,
Nào hôn Ô Mã lạc loài đâu ?
Bốn phương phẳng lặng kình bằng thóc[5].
Thong thả dầu[6] ta bủa lưới câu...
Chú thích
- ▲ Ngô: Trung Quốc
- ▲ Dịu: Giặt giũ
- ▲ Việt hầu: Xứ Bách Việt
- ▲ Thái Sơn: Ngọn núi lớn, tượng trưng sự bền vững muôn đời của ngôi vua
- ▲ Kình bằng thóc: Cá kình im như thóc
- ▲ Dầu: Mặc