Rau cải
của Lê Thánh Tông

Nhà ta có cải vãi nơi nương,
Đất phúc sinh thành của lạ dường!
Áo đã tương[1] xanh, tương[1] thức lục,
Đầu chăng[2] đội bạc, đội hoa vàng!
Ba đông xuân sắc nhân chưng tuyết[3],
Một tiết âm nhu[4] chẳng quản sương.
Bàn bạc chua cay, đòi[5] miệng thế,
Miễn là đỡ được thuở dùng mang[6].

   




Chú thích

  1. a ă Tương: Thiếp
  2. Chăng: Không
  3. Nhân chưng tuyết: Nhờ tiết lạnh
  4. Âm nhu: Nhu thuận
  5. Đòi: Tùy theo
  6. Mang: Vừa có nghĩa vội vàng, vừa có nghĩa mang xách. Chúng tôi nghi là chữ "măng" (có rau cải đỡ việc dùng măng làm rau)