Nhân sinh nghịch lữ
của Cao Bá Quát

Nhân sinh thiên-địa nhất nghịch lữ[1],
Có bao năm, ba vạn sáu nghìn ngày.
Như thoi đưa, như bóng sổ, như gang tay,
Sực nhớ chữ cổ nhân bỉnh chúc[2].
Cao sơn lưu thủy thi thiên trục[3],
Minh nguyệt thanh phong tửu nhất thuyền[4].
Giang tay người tài-tử khách thuyền-quyên,
Chén rượu thánh, câu thơ thần thích chí.
Thành-thị ấy mà giang-sơn ấy,
Đâu chẳng là tuyết, nguyệt, phong, hoa.
Bốn mùa xuân lại, thu qua.

   




Chú thích

  1. Người ta sinh ra trong khoảng trời đất như một khách trọ.
  2. Bỉnh chúc: cầm đuốc chơi đêm. Ý nói ham chuộng an nhàn, thích thú hành lạc.
  3. Núi cao, nước chảy nghìn bài thơ. Chỉ cảnh thanh-tú, khiến thi nhân xúc cảm.
  4. Trăng trong giáo mát rượu một thuyền.