Khải huyền của Thánh sử Gioan, do Phan Khôi dịch
Đoạn 8

Ấn thứ bảy: bảy ống loa. — Bốn vị thiên-sứ thổi loa

81 Khi Chiên Con mở ấn thứ bảy, trên trời yên-lặng chừng nửa giờ. 2 Tôi thấy bảy vị thiên-sứ đứng trước mặt Đức Chúa Trời, và có người trao cho bảy ống loa. 3 Đoạn, một vị thiên-sứ khác đến, đứng bên bàn-thờ, người cầm lư-hương vàng, và được nhiều hương, để dâng hương ấy trên bàn-thờ bằng vàng ở trước ngôi với các lời cầu-nguyện của mọi thánh-đồ. 4 Khói hương từ tay thiên-sứ bay lên trước mặt Đức Chúa Trời, với những lời cầu-nguyện của các thánh-đồ. 5 Thiên-sứ lấy lư-hương, dùng lửa nơi bàn-thờ bỏ đầy vào, rồi quăng xuống đất: liền có sấm-sét, các tiếng, chớp nhoáng và đất động.

6 Bảy vị thiên-sứ cầm bảy ống loa bèn sửa-soạn thổi.

7 Vị thứ nhứt thổi loa, thì có mưa đá và lửa pha với huyết bị quăng xuống đất. Một phần ba đất bị cháy, một phần ba loài cây bị cháy, và mọi giống cỏ xanh đều bị cháy.

8 Vị thiên-sứ thứ nhì thổi loa; bèn có một khối tựa như hòn núi lớn toàn bằng lửa bị ném xuống biển. Một phần ba biển biến ra huyết, 9 một phần ba sanh-vật trong biển chết hết, và một phần ba tàu-bè cũng bị hủy hết.

10 Vị thiên-sứ thứ ba thổi loa, thì một ngôi sao lớn ở trên trời rơi xuống, cháy có ngọn như một bó đuốc; ngôi sao ấy rơi vào một phần ba các sông lớn và các suối nước. 11 Tên ngôi sao đó là Ngải-cứu, một phần ba nước biến ra như mùi ngải-cứu, và làm chết mất nhiều người ta, vì đã biến thành ra đắng.

12 Vị thiên-sứ thứ tư thổi loa, thì một phần ba mặt trời bị hại, một phần ba mặt trăng và một phần ba các ngôi sao cũng vậy, hầu cho một phần ba các vì sáng ấy đều bị tối-tăm, và hầu cho ban ngày mất một phần ba sáng, và ban đêm cũng vậy.

13 Bấy giờ tôi nhìn xem, nghe chim phụng-hoàng bay giữa trời, kêu tiếng lớn rằng: Khốn thay! Khốn thay! Khốn thay cho những dân-sự trên đất, vì cớ tiếng loa mà ba vị thiên-sứ khác còn phải thổi nữa.