Dệt cửi
của Lê Thánh Tông

Thơ Lê Thánh Tông thường mang tính ngụ ngôn. Trong bài này "người dệt vải" hàm nghĩa "người coi sóc việc quốc gia".

Thấy dân rét mướt, nghĩ mà thương,
Vậy phải lên ngôi gỡ mối giường[1].
Tay ngọc lần đưa thoi nhật nguyệt[2],
Gót vàng dận dạn máy âm dương[3].

   




Chú thích

  1. Mối giường: Đầu mối, chỗ thắt mở của công việc (Giường: sợi dây thừng chính, cột thắt miệng chiếc lưới). Trong bài này, "mối giường" là đầu mối của cuộn tơ dệt
  2. Thoi nhật nguyệt: Thoi ngày tháng, ý nói điều hành việc nước hàng ngày
  3. Máy âm dương: Nghĩa đen là máy dệt cửi, nghĩa bóng là guồng máy quốc gia (vận hành theo đạo trời)